Gia Nghĩa, những mùa hoa
SƠN TRẦN
Thành phố thon thả dáng hình thiếu nữ
Những con đường là mười ngón tay thành nỗi nhớ đan nhau
Đêm cứ trôi mê mải
Ta hẹn cùng về vào mùa hoa osaka
Phố nồng nàn hương tỏa
Giấc mơ đuổi dồn bâng khuâng góc đường ngập đầy bằng lăng tím
Ta lặng thinh nghiêng về kỉ niệm
Ngọn gió nóng khô nhưng rất đỗi đa tình
Ai rắc thảm điệp vàng mà cứ thế lung linh
Bài hát về một địa danh khiến lòng thao thức
Ngọn đèn khuya đỏ rực
Giữ chút mùa trong mấy dải sương rơi
Gia Nghĩa ơi
Đã trao nhau bài thơ viết giữa mùa giáng hương dịu mát
Xin giấc mơ giữ giùm ánh trăng non ngơ ngác
Để mai kia yêu thương còn biết nẻo quay về.