Chúng mình nhổ tóc cho nhau
DƯƠNG THẮNG
Lời xưa hẹn đến bạc đầu
Bây giờ tóc đã gợn màu muối tiêu
Dừng chân nghỉ chặng đường yêu
Ngồi bên nhau nhổ sợi chiều nhuốm sương
Đa mang rối ngọn tơ vương
Lược thưa chải lại nhớ thương thêm dày
Khô sần rơi rớt lòng tay
Đã loang chân tóc bạc ngày mưu sinh
Nhổ đi đen lại cho mình
Tuổi xuân trọn nhớ riêng hình bóng thôi
Hương xưa thoang thoảng ướp lời
Ca dao mẹ để trăng vời vợi quê
Lật tay rẽ sợi mây về
Tìm nhau qua những lời thề gửi trao
Lạt mềm buộc chặt nôn nao
Cơm sôi nhỏ lửa bớt trào nghe em
Bình yên mắt nhắm môi mềm
Sẻ san dấu sợi sương đêm tỏ lòng
Bồng bềnh trôi nhánh mùa sông
Chảy về qua lối dần đông gió cài
Nghe đời lam lũ vì ai
Thoáng còn mấy khúc rộng dài nông sâu
Chúng mình nhổ tóc cho nhau
Vai kề vai tựa mái đầu nắng mưa.