Cổng trời
NGÔ BÁ HÒA
Qua cổng trời
Những người cõng ước mơ
Tấm lưng thấp dần sau từng vệt gió
Cả đời men theo vết chân dòng họ
Tổ tiên đánh dấu nơi cổng trời
Phía nào cũng mây trôi
Mèn mén đặc sánh
Gầy tấm thân ngô
Nghe mùa hoa đá nở
Nụ cười khắc khổ
Sẹm vòng bạc cũ
Cả đời nhìn mây bay mà ngỡ…
Trên cổng trời
Chỉ thấy người cõng người
Còn giấc mơ lạc phía sương rơi!