Nửa đêm nghe giọng kể khan
NHẬT THƯ
Cơn mưa mùa rả rích
Lộp bộp mái tranh xưa
Gió cứ lùa vách nứa đêm dìu vợi
thì thào nghe tiếng kể khan
Giọng của già vẫn triền miên một thuở
khô như bếp lửa - có tiếng nổ li ti, củi đêm bập bùng cháy,
bước chân về, nơi ấy dáng mỏng manh
thung lũng vắng tanh
rừng thông nghiêng, gọi lũ chim về trú ẩn
triền triền chân mây lối nhỏ bước đi về
Đêm trầm mặc - giọng khàn khàn
Như cánh vạc ăn sương, ta bước về như quên em
Trong nỗi nhớ. Đợi chờ
Già vẫn kể chuyện chàng Bill
Vượt rừng sâu qua năm đồi, bảy suối - đi tìm người mình yêu
Con nắng mồ côi theo em về từ rẫy
Uốn cong vần thơ, cong lời ru của mẹ
Chập chùng đỉnh núi Liêng Glung.