Một chút tình Đắk Nông…
ĐẶNG THỊ QUỲNH NGA
Mắc nợ một lời mời
nay anh ghé Đắk Nông…
Gia Nghĩa đón khách xa
với những con đường nghiêng nghiêng
theo sườn đồi thoai thoải dốc
Những con phố quanh co, lượn vòng, uốn khúc
Đất đỏ, cây xanh, ngập nắng tươi vàng…
Theo chân em lạc bước đến Tà Đùng
Sững sờ trước kì quan đất trời ban tặng
Ghé chùa Pháp Hoa thắp nén nhang trầm ấm
Thả hồn mình trôi vào cõi hư vô
Cùng em về Đắk Mil
khi vừa vào mùa bơ
Vị béo bùi hoà quyện hương gió núi
Sầu riêng chín, cả đất trời thơm dậy
Nghe nồng nàn hương vị xứ cao nguyên
Cùng em qua Đắk R’lấp, Đắk Song
Thăm thiền viện Trúc Lâm Đạo Nguyên,
thăm làng nghề thổ cẩm
Tiếng đàn đá, tiếng cồng chiêng ngân vọng
Như nối dài từng con suối, con khe…
Nắm tay em đi về Krông Nô
Cơm Buôn Choáh thơm mùi gạo mới
Thăm hang núi lửa - tiếng ngàn xưa đang gọi
Ngắm thác Gia Long, Đray Sáp tuôn trào…
Ở nơi đây anh không rõ mùa nào
Vì thời gian cứ nối nhau êm ái
Thoắt buổi sớm - làn gió xuân nhẹ thổi
Bước qua trưa đã rực rỡ nắng hè
Chiều sương mờ nghe giăng mắc mùa thu
Đêm se lạnh cho đủ vừa nhung nhớ…
Đất quê em, bốn mùa thắp lửa
Cần rượu trao tay, hơi thở nồng nàn!
Đi một lần chưa hết Đắk Nông
Một lời hẹn, lần sau anh sẽ tới
Sẽ đi khắp cao nguyên
thăm những vùng đất mới,
thăm những con người chân chất nơi đây
Viết những bản tình ca tiếp nối mỗi ngày…